Miền Tây đang bước vào mùa nước nổi với những cơn mưa kéo dài cùng với dòng nước từ thượng nguồn Mekong đổ về ào ạt. Không chỉ làm thay đổi diện mạo của cảnh sắc mà mẹ thiên nhiên còn mang đến cho vùng đất này vô vàn món quà quý giá, đó chính là nguồn cá tôm, thực vật trù phú. Cũng từ đó mà những món ăn miền Tây mùa nước nổi đã xuất hiện và mang đến những trải nghiệm ẩm thực dân dã, mộc mạc nhưng đặc sắc cho thực khách. Mùa này về miền Tây là bao la cá, tôm, rau đồng để thưởng thức.
Cá linh
Khi đầu mùa nước đổ về cũng là thời kì sinh sản của cá linh. Đây là loại cá nước ngọt, có kích thước nhỏ, chỉ bằng ngón tay út nhưng được người dân nơi đây ưa chuộng bởi hương vị béo thơm khác lạ. Cá linh khi còn non thì thịt mềm dai ngon ngọt, nếu lớn hơn một chút, túi mật cá to thì khi ăn hòa quyện thêm cái đăng đắng, béo bùi khó cưỡng.
Với cá linh, người miền Tây cũng sáng tạo ra vô vàn món ăn hấp dẫn. Đầu mùa thì cá linh non sẽ thích hợp để tẩm bột và chiên giòn. Còn nếu cá độ đầy thịt hơn thì nồi canh chua cá linh hay cá linh kho tộ chính là “cực phẩm”.
Cua đồng
Nguồn nước dồi dào không chỉ mang đến cá tôm mà còn là sự trù phú của cua đồng, thức quà dân dã nhưng chẳng thua kém về độ hấp dẫn. Cua tầm này đã chắc thịt, càng to nên được cho vào món phụ sau bữa ăn để nhâm nhi đỡ “buồn” miệng. Thịt cua đồng tuy không mươn mướt, ngồn ngộn như cua biển nhưng vẫn có độ ngọt và dai thơm đặc sắc.
Nếu thân cua thường dùng để nấu canh, lẩu hay bún riêu thì càng cua còn được yêu thích nhiều hơn hẳn. Càng cua to, cứng cáp và chắc thịt sẽ chế biến theo kiểu hấp sả, luộc hay rang muối. Dù là hình thức gì cũng vẫn khiến người ta “nao lòng” vì độ ngọt béo tự nhiên. Thú vui của người miền Tây độ này là ngồi thi nhau cắn càng cua đấy.
Bông điên điển
Một cảnh sắc sống động của miền Tây mùa nước nổi chính là màu vàng rực ở các bờ kênh, bờ sông từ bông điên điển. Khi được con nước bồi đắp phù sa, điên điển nở rộ mang đến một hương vị độc đáo mà chẳng nơi nào có được. Chỉ cần nhặt cuốn lá, rửa sạch thì đã có thêm một thức quà bình dị điểm tô cho các món ăn nơi đây.
Bông điên điển có rất nhiều kiểu chế biến, từ đơn giản đến cầu kì. Hôm nào lười đi chợ, cứ hái điên điển về xào tỏi thì cũng đủ no nê, chắc bụng. Hấp dẫn hơn là nồi canh chua cá linh được điểm thêm sắc vàng của chúng. Điên điển gion giòn, khi ăn lại đăng đắng nhưng đọng vị ngọt dịu ở cổ họng, nói đến đây thôi cũng thấy thòm thèm. Bên cạnh đó, người miền Tây còn tận dụng điên điển trong bánh xèo, bún cá, rau chấm các món kho…
Bông súng
Khi độ tháng 8, tháng 9, bông súng nở rộ đã tạo nên một gam màu rực rỡ cho các ao hồ ở miền Tây. Đây là loại “mồi nhúng” rất ăn ý trong các món lẩu hay canh chua. Bông súng có độ dài tầm hơn 5 – 6 mét, người ta sẽ cắt gọn và quấn thành từng bó. Sau khi tước bỏ lớp vỏ ngoài, cắt thành từng cọng nhỏ là có thể thưởng thức hoặc chế biến chúng.
Bông súng hấp dẫn ở cái giòn xốp và thanh vị. Nếu ăn trực tiếp, bạn sẽ cảm nhận được sự tươi mới trong cổ họng cùng với đó là chút ngọt, chút bùi hấp dẫn. Đi cùng bông điên điển, bông súng cũng là nhân tố tạo nên sức quyến rũ cho các nồi lẩu. Chỉ cần nhúng vào khi nước vừa sôi, bông súng mềm nhưng vẫn giữ lại độ giòn dai kèm theo đó là mùi thơm lan tỏa trong từng thành phần, tất cả đã tạo cho món ăn một tổng thể đầy sắc hương.